Class 8c2
4rum mới lập lại các bạn thông cảm
Bạn thấy ít box
không phải là vì 4rum có ít box
mà là bạn phải đăng nhập hoặc đăng kí thì mới nhìn thấy
TIn hot:4rum co ten mien moi http://class8c2.no1.vn/
Class 8c2
4rum mới lập lại các bạn thông cảm
Bạn thấy ít box
không phải là vì 4rum có ít box
mà là bạn phải đăng nhập hoặc đăng kí thì mới nhìn thấy
TIn hot:4rum co ten mien moi http://class8c2.no1.vn/


Diễn đàn


Đăng ký


Hỏi đáp


Code


Giải trí


Liên hệ

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Cho tôi 1 vé về tuổi thơ Empty Cho tôi 1 vé về tuổi thơ Sat Jan 28, 2012 11:30 am

The Death 01

The Death 01
New member
New member
http://www.forumtuoitre.forumvi.com
Loading
[You must be registered and logged in to see this image.]
Ngày Ấy Xa Rồi...

Cũng đã rất lâu rồi tôi không có cơ hội được một mình ngồi giữa không gian yên lặng như thế này, có lẽ vì công việc bề bộn và trách nhiệm nặng nề đã vô tình cướp đi những niềm vui mà tôi đã rất yêu thích thời thơ ấu.

Một đám trẻ con đang ríu rít ngoài sân bổng làm lòng tôi nô nức về những ngày ấy, những ngày hè đầy nắng và gió, ngày cũng có tiếng ve, cũng có lá vàng, cũng có những tiếng cười nói râm ran như bây giờ.


[You must be registered and logged in to see this image.]

Những khoảnh khắc như thế này đã từng khiến tôi phải se lòng vì vui sướng nhưng chẳng hiểu sao hiện giờ tôi lại cảm thấy thiếu đi một thứ gì đó rất quan trọng mà trước đây tôi đã có...Phải chăng là bài hát đồng dao rồng rắn lên mây khi tôi vừa lên năm, hay là một câu đố dân gian dí dỏm, hoặc cũng có thể là cái tiếng chang chát của những viên đạn cu li va đập vào nhau tạo thành...

Nhưng rồi, tôi chợt nhận thấy rằng thứ mà tôi đang cảm thấy thiếu vắng chỉ gói gọn trong một từ "bạn". Phải có những người bạn thì bài đồng dao mới có những tiếng vỗ tay nhịp nhàng, phải có bạn thì những câu đố vui mới có lời giải đáp và cũng nhờ có bạn mà tôi mới có một đám "quân sĩ" theo sau mỗi lần tôi bắn bi thắng cuộc...


[You must be registered and logged in to see this image.]

Cũng là cái khoảng sân nhỏ lót gạch tàu đỏ thắm được bao quanh bởi hàng hoa râm bụt già nua nhưng có sức sống mãnh liệt, còn mái hiên là một giàn mướp xanh tươi, tán lá dày che khuất ánh mặt trời nhưng những người bạn thời thơ ấu đã đâu vắng bóng...chỉ còn lại mình tôi ngồi đây tiếc nuối về những ngày tháng ấy...

Tôi nhớ lắm cái thằng Nô to con nhưng lại là chúa hay khóc nhè, nhớ con Mi lùn buột hai cái bính tóc dài lê thê, rồi thằng Hùng, thằng Trí, con Chi, con Mận...chúng nó lúc nào cũng cãi nhau chỉ vì những chuyện hết sức ngây ngô. Tôi cũng nhớ những cơn mưa rào cởi truồng chơi đuổi bắt, nhớ câu nói mày tao nhưng thắm đậm bao tình cảm, nhớ cả những ngày hè nắng rát da mà vẫn tụ tập ngoài bờ sông để cùng nhau chơi thả diều...


[You must be registered and logged in to see this image.]

Có đôi lúc chúng tôi cũng gây gỗ, cãi nhau bằng những lời nói giận dỗi trẻ con rất vu vơ, những trận đánh nhau không đủ để làm đau một con mèo cũng thường xuyên xảy ra nhưng rồi cũng chẳng mấy chốc cả bọn lại cười toét miệng khi có một đứa làm trò hề để hòng xin lỗi.

Chúng tôi còn có cả những cuộc nói chuyện tiếu lâm bằng những ngôn từ mà chỉ chúng tôi mới hiểu, rồi khi bất chợt có ai đó vô tình đi ngang qua nghe thấy nhưng lại gãy đầu vì không hiểu chúng tôi đang nói gì thì cả bọn lại cười phá lên vì thích thú...Đằng sau những cuộc vui như thế luôn là khối tình cảm ngày càng lớn dần trong những quả tim còn non choẹt của từng đứa một


[You must be registered and logged in to see this image.]

Rồi thời gian cũng lặng lẽ trôi qua cuốn theo ngày tháng vui vẻ nhất đời mỗi con người, những trò chơi tinh nghịch bên nhau ngày nào cũng thưa thớt dần rồi vắng hẳn trên khoảng sân đìu hiu này, thay vào đó là những bài học ngày càng nâng cao hơn và những công việc ngày càng nặng nhọc hơn. Cho đến khi mỗi người đã có một cuộc sống riêng của bản thân mình, có người thành công, có người thất bại, mỗi người đứng ở một vị trí khác nhau trong xã hội thì cơ hội để chúng tôi gặp mặt để vui đùa ngày càng hiếm hoi và ít ỏi hơn

[You must be registered and logged in to see this image.]

Có đôi lúc tôi tự hỏi cho đến bao giờ thì tôi mới có cơ hội lại được vui chơi thoải mái như những ngày xa xôi ấy, có lẽ là không thể nào nhưng sao lòng tôi cứ mãi chờ đợi. Thói đời quả không sai, khi mất đi thì con người ta mới biết quý trọng, khi đã không còn ở cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới ấy thì mới thấy được nó đáng quý như thế nào.

Tôi mong rằng tất cả mọi người đang sống trong cuộc đời có nhiều bon chen và cám dỗ này luôn nhớ về những ngày thơ như trang giấy trắng ấy để tự cảm thấy rằng ta cũng đã từng có những ngày vui như thế...

2Cho tôi 1 vé về tuổi thơ Empty Re: Cho tôi 1 vé về tuổi thơ Fri Feb 03, 2012 9:44 pm

Ngọc Còi

avatar
member
member
Loading
chỉ dành cho những ai đã từng là trẻ em mà

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết